Diệp Phi ở lại quân doanh ngây người hai ngày, sáng sớm ngày thứ ba, Diệp Phi cùng Liễu Quân Di và 49 đội viên chiến đội đặc chủng cùng đi tới sân bay quân dụng để lên máy bay đi về phía tây nam.
Bởi vì Liễu Quân Di là tổng chỉ huy của hành động lần này, cho nên trong số 50 người cũng không tính cả nàng, mà là bởi vì Diệp Phi chiếm một vị trí, cho nên hành động lần này chỉ có 49 đội viên của chiến đội đặc chủng, trong đó bao gồm cả ba thủ hạ trung đội trưởng của Liễu Quân Di, chỉ để lại đại dượng Lý Bân tọa trấn Vọng Hải, nếu như lần này thật sự xảy ra chuyện gì, lực ảnh hưởng của Liễu gia tại quân khu Vọng Hải nhất định sẽ giảm xuống thật lớn, dù sao Lý Bân ở trong đó cũng chỉ là một trung đội trưởng.
Trên đường đi Diệp Phi nghe đám người Lý Vân nói về chuyện thi đấu nửa năm trước, bởi vậy cũng không cảm thấy nhàm chán, lần kia vị đại đội trưởng Liễu Quân Di này đoạt được ngôi vị tổng quán quân thi đấu cá nhân, những đội viên khác cũng biểu hiện không tệ, hơn nữa bởi vì thực lực siêu cường của Liễu Quân Di, cho nên danh hiệu quán quân đoàn thể cũng bị chiến đội đặc chủng Vọng Hải nắm giữ, mỗi khi nói đến chuyện này, những đội viên chiến đội đặc chủng Vọng Hải đều cực kỳ tự hào.
Trải qua mấy giờ bay, máy bay đáp xuống bên cạnh một trụ sở quân sự phía Tây Nam Long Quốc, từ nơi này lại đi về hướng Tây Nam hơn một trăm dặm, chính là một mảnh rừng rậm rộng lớn nằm gần biên giới Tây Nam, mà đám phần tử khủng bố kia đúng là ẩn nấp tại nơi này, nhưng bởi vì nơi này là khu vực tín hiệu vệ tinh không thăm dò được tới, căn bản không biết căn cứ của đám phần tử khủng bố kia nằm ở nơi nào, mà ngay cả số người của bọn chúng cũng chỉ có thể nghe tin tức bên phía bộ tổng tham ưu mới biết được đấy.
Có lẽ mệnh lệnh xuất phát được đồng thời hạ xuống, thời điểm đám người Diệp Phi từ phía Nam đi tới, nơi này còn không có mấy đoàn người, đại đa số vẫn là chưa tới, mà thời điểm những người đã đến trông thấy đám Diệp Phi bọn họ, đều rất là nhiệt tình chào hỏi, đặc biệt là lúc nhìn thấy Liễu Quân Di, hào quang trong mắt đều có chút nóng bỏng, hiển nhiên là bởi vì biểu hiện cực kỳ nổi bật của chiến đội đặc chủng Vọng Hải nửa năm trước.
Tuy rằng biết rõ trong ánh mắt của đám người thuộc chiến đội đặc chủng khác nhìn về phía Liễu Quân Di cũng chỉ là một loại sùng bái và khâm phục, nhưng Diệp Phi vẫn còn có chút không thoải mái, muốn tranh thủ thời gian kéo Liễu Quân Di rời đi, tuy vậy cũng lại biết rõ, trước lúc tất cả đội viên đến đông đủ, nàng làm tổng chỉ huy cũng không thể nào trốn đi đấy.
Lặng lẽ dò xét người của những chiến đội khác, phát hiện mấy người đại đội trưởng trong đám người đã tới này đều là loại quân nhân cũng đã hơn bốn mươi tuổi, Liễu Quân Di mặc dù lấy được quán quân trong thi đấu thực lực cá nhân, nhưng nếu như bàn về kinh nghiệm, chỉ sợ so với những người đã đến tuổi này có lẽ vẫn còn không bằng đấy, vậy mà lần này lại để cho nàng đảm nhiệm vị trí tổng chỉ huy thì càng làm cho người ta sinh nghi rồi, tuy vậy thái đội của mấy người đại đội trưởng kia đối với Liễu Quân Di lại không có vấn đề gì, chỉ có thánh phục đối với thực lực của nàng cùng tán thưởng đối với hậu bối trẻ tuổi một chút, điều này làm cho Diệp Phi gần như đã hoàn toàn khẳng định suy đoán trước đó của mình, có lẽ âm mưu lần này căn bản chính là nhắm tới tất cả chiến đội đặc chủng đấy.
Lúc này đội viên chiến đội đặc chủng Vọng Hải đi theo sau lưng Liễu Quân Di đều tản đi, chạy đến chỗ đội viên quen thuốc ngoài đó nói chuyện phiếm, Diệp Phi cũng bị Trương Cường cùng Lý Vân lôi kéo tiến ra.
Diệp Phi vừa đi theo hai ngươi bọn họ chào hỏi những đội viên chiến đội đặc chủng kia, cũng vừa âm thầm quan sát những người đó, trong nội tâm không khỏi âm thầm gật đầu, quả nhiên không hổ là tinh anh các nơi, tố chất của những người này cũng không thua kém người tới từ quân khu Vọng Hải lần này, chỉ là cũng lại giống như đội viên chiến đội đặc chủng Vọng Hải, đều không quá coi trọng đối với hành động lần này, chỉ coi như một cuộc huấn luyện.
Thời điểm hai người Trương Lý người của chiến đội nơi khác nói chuyện cũng không quên khoe khoang kỹ thuật bắn súng thần kỳ của Diệp Phi, mặc dù quân nhân như bọn họ cũng không có quá nhiều lòng hư vinh, nhưng có một tay súng thiện xạ như vậy xuất hiện trong chính chiến đội của mình, đó cũng là một chuyện rất đáng để hãnh diện.
Bởi vì đều là lính đặc chủng tinh nhuệ, cũng có thể đoán được phần nào suy nghĩ của đối phương, những người kia cũng không hề hoài nghi lời nói của hai người Trương Cường, chỉ là thời điểm trông thấy bộ dạng rõ ràng còn chưa đến 20 tuổi kia của Diệp Phi, cũng không khỏi lấy làm kỳ lạ, nói có cơ hội nhất định phải kiến thức một chút.
Rất nhanh liền tới buổi trưa, chiến đội đặc chủng các nơi cơ bản đã đến đông đủ, hiện tại chỉ còn lại chiến đội đặc chủng của kinh thành là còn chưa tới, một đội viên chiến đội đặc chủng Đông Bắc đang trò chuyện cùng Diệp Phi và hai người Trương Lý liền có chút bất mãn nói:
- Ta thấy cái giá của đám gia hỏa ở kinh thành kia cũng quá lớn a? Ngay cả chúng ta ở hai nơi xa nhất là Đông Bắc và Tây Bắc đều đã đến được nửa ngày, vậy mà bọn họ vẫn còn chậm chạp không đến.
Trương Cười lớn nói:
- Dù sao người ta cũng là người của kinh thành nha, dưới chân thiên tử, cái giá có chút lớn cũng phải thôi.
- Phi!
Đội viên chiến đội đặc chủng phía Đông Bắc kia hiển nhiên cũng không có thiện cảm gì với chiến đội đặc chủng của kinh thành, khẽ nói:
- Ta liền không quen nhìn cái bộ mặt phách lối kia của bọn họ, rõ ràng không giỏi giang gì, còn luôn cho mình là đệ nhất thiên hạ! Có bản lĩnh liền giống như chiến đội đặc chủng Vọng Hải các ngươi, giành lấy cái tổng quán quân đi ah.
Lý Vân cười nói:
- Cũng không thể nói như vậy được, kinh thành bọn họ cũng là có chút người tài đấy, tựa như cái Thần Thương Thủ kia a, chúng ta ai có thể so được ah?
- Nói cũng đúng.
Sắc mắt đội viên Đông Bắc cũng hơi trầm xuống:
- Bia di động mười phát vậy mà bắn được chín mươi chín điểm, hơn nữa tốc độ xạ kích còn nhanh như vậy, quả thực cũng không phải là người!
Nói đến đây, chợt nhớ tới lúc hai người Trương Cường giới thiệu Diệp Phi, nói hắn cũng là Thần Thương Thủ, vội hỏi nói:
- Diệp huynh đệ, lão Trương khen ngươi như vậy, ngươi nhất định cũng rất lợi hại, có thể so với nữ nhân của kinh thành kia hay không ah?
Diệp Phi thế mới biết, hóa ra Thần Thương Thủ của kinh thành kia lại chính là một nữ nhân, trong nội tâm không khỏi cũng có chút âm thầm bội phục, mình có năng lực gần như làm bừa cũng đúng kia, ra được thành tích như vậy tuyệt đối không đáng để khoe khoang, mà nữ nhân kia mới là thật sự lợi hại, vì vậy cười nói:
- Cái này khó mà nói, có lẽ cũng không sai biệt lắm.
- Vậy thành tích tốt nhất của ngươi là bao nhiêu?
Đội viên chiến đội Đông Bắc kia lại hỏi.
Diệp Phi đương nhiên không thể nói cho hắn biết từ trước tới giờ mình chỉ bắn qua bia di động một lần, đành phải đem thành tích lần kia của mình nói ra:
- Mười hai phát, 117 điểm.
Đội viên chiến đội phía Đông Bắc kia lập tức thè lưỡi nói:
- Vậy ngươi cũng không phải là người rồi!
Trong nội tâm hai người Trương-Lý lại là không ngừng cười thầm, bọn họ làm sao lại không nhìn ra được, sở dĩ lần trước Diệp Phi bắn thiếu 3 điểm, là bởi vì lần đầu bắn bia di động chưa quen thuộc mới như vậy đấy, bằng không nhất định là 120 điểm rồi, hơn nữa bọn họ cũng đã từng chứng kiến tốc độ xạ kích của vị Thần Thương Thủ kinh thành kia, mặc dù cũng là rất nhanh, nhưng vẫn còn chưa đạt tới trình độ của Diệp Phi, nếu như thật sự so sánh, nàng khẳng định không phải là đối thủ của Diệp Phi.
Vừa nói đến chiến đội đặc chủng của kinh thành xong, đã thấy một chiếc phi cơ chậm rãi đáp xuống bên ngoài sân lớn, một lát sau, một đám người đã lập tức đi tới.